Trong thế giới game ngày nay, khi mà nhiều tựa game thường “cầm tay chỉ việc”, hào phóng với vật phẩm và vô số cơ hội làm lại, The Last of Us nổi bật như một thử thách thực sự. Và nếu bạn muốn cảm nhận sâu sắc nhất sự khốc liệt của nó, độ khó Grounded chính là lựa chọn không thể bỏ qua. Với việc loại bỏ hoàn toàn giao diện hiển thị (HUD), chế độ nghe (Listen Mode) giúp định vị kẻ thù, cùng với nguồn tài nguyên khan hiếm đến mức tối đa, Grounded không chỉ là một cấp độ khó – đó là cách “thực sự” để chơi cả hai phần của The Last of Us.
Nếu bạn có thể vượt qua sự khắc nghiệt đó, thứ bạn nhận lại là một trải nghiệm mà ít trò chơi nào có thể mang lại: sự nhập vai hoàn toàn. Grounded biến The Last of Us thành một cuộc chiến sinh tồn không khoan nhượng, không có bất kỳ sự dễ dãi hay thỏa hiệp nào, chỉ còn lại bản năng nguyên thủy và cảm giác căng thẳng tột độ. Đây chính là bản chất cốt lõi của câu chuyện hậu tận thế mà Naughty Dog muốn truyền tải, nơi mọi quyết định đều có trọng lượng, và mỗi khoảnh khắc đều là một bài học về sự sống còn trong một thế giới đầy rẫy hiểm nguy.
Grounded Lật Ngược Trải Nghiệm Nhập Vai Ngay Tức Thì
Nâng độ khó lên Grounded giống như bật một công tắc, thay đổi toàn bộ cấu trúc và cảm nhận của trò chơi. Ngay cả ở cấp độ Trung bình hay Khó, bạn cũng đã phải chơi một cách thận trọng, dù vật phẩm và đạn dược vẫn tương đối dồi dào, và kẻ thù luôn trong trạng thái cảnh giác cao độ. Tuy nhiên, Grounded đẩy mọi thứ lên một tầm cao mới. Đột nhiên, mỗi viên đạn đều trở nên quý giá, và mọi kẻ thù đều là một mối đe dọa thực sự. Bạn không còn chiến đấu với AI của game thông thường nữa – bạn đang bị áp đảo, thiếu thốn trang bị và hoàn toàn choáng ngợp, giống hệt như Joel hay Ellie trong bối cảnh đó. Đây không phải là khoảnh khắc để “chơi giỏi hơn”, mà là khoảnh khắc để “đối mặt với thực tế”, khi The Last of Us biến thành một trong những tựa game khó nhất từng được tạo ra.
Mỗi Phát Đạn Đều Quan Trọng, Mỗi Sai Lầm Đều Phải Trả Giá Đắt
Trong chế độ Grounded của The Last of Us Part I và II, đạn dược trở thành một thứ xa xỉ, một “huyền thoại”. Một mũi tên duy nhất có thể là cứu cánh của bạn, hoặc nó có thể vỡ vụn khi va chạm, đẩy bạn vào trạng thái hoảng loạn và buộc phải ứng biến. Bắn trượt không chỉ gây ra tiếng ồn mà còn làm cạn kiệt nguồn dự trữ ít ỏi của bạn, mang lại hậu quả tàn khốc.
Trong Grounded, sự căng thẳng không bao giờ dịu đi.
Trong khi bạn liên tục tìm kiếm các giải pháp thay thế – gạch, chai lọ, bất cứ thứ gì có thể – thì ngay cả những vật phẩm này cũng trở nên hiếm có và quý giá. Bạn không hề có nhiều lựa chọn về công cụ muốn sử dụng. Trên thực tế, ở chế độ Grounded, bạn phải sử dụng mọi thứ mình có nếu muốn sống sót, và bạn không thể nghĩ đến cuộc chạm trán tiếp theo, bởi vì khoảnh khắc hiện tại chính là ranh giới giữa sự sống và cái chết.
Trong Grounded, sự căng thẳng không bao giờ dịu đi – không trong chiến đấu, không trong khám phá. Nó len lỏi vào toàn bộ không khí của game. Đây chính là nơi các tựa game The Last of Us phát huy tối đa giá trị. Đây là cách chúng nên được trải nghiệm.
Ellie, Joel và Abby, các nhân vật chính trong chế độ Grounded của The Last of Us, đại diện cho trải nghiệm sinh tồn khốc liệt.
Nghệ Thuật Tàng Hình Đạt Đến Đỉnh Cao
Khía cạnh tàng hình trong các tựa game The Last of Us vốn đã xuất sắc, dựa trên sự thực tế và sự tàn bạo trong cách thực hiện. Nhưng độ khó Grounded đã biến nó từ yếu tố hấp dẫn thành hoàn toàn thiết yếu. Bạn bị buộc phải di chuyển như con mồi trong một thế giới đầy rẫy kẻ săn mồi. Kế hoạch của bạn được định đoạt bởi chuyển động của những kẻ nhiễm bệnh và các đội tuần tra vũ trang, và một bước đi sai lầm có nghĩa là cái chết tức thì. Đây ít hơn là một cuộc phiêu lưu anh hùng và giống một mô phỏng sinh tồn thực thụ hơn. Và nó cực kỳ thú vị.
Tôi đã đề cập đến điều này trong bài đánh giá The Last of Us Part II Remastered trên PC của mình – hệ thống tàng hình trong game thực sự là một kiệt tác. Tôi dám khẳng định nó có thể là hệ thống tàng hình năng động và có khả năng chơi lại cao nhất trong bất kỳ tựa game hành động-phiêu lưu hiện đại nào, có lẽ chỉ đứng sau Metal Gear Solid. Ở chế độ Grounded, không có hai cuộc chạm trán nào trong các tựa game The Last of Us giống nhau vì hành vi của kẻ thù liên tục thay đổi. Mức độ cảnh giác của chúng, mô hình tìm kiếm, phản ứng của chúng với tiếng súng hoặc tiếng ồn – tất cả đều biến đổi liên tục.
Grounded ít hơn là một cuộc phiêu lưu anh hùng và giống một mô phỏng sinh tồn thực thụ hơn.
Đôi khi chúng sẽ gọi đồng đội khi phát hiện bạn, đôi khi không. Đôi khi chúng sẽ gục ngã với tiếng kêu lớn, và đôi khi chúng sẽ đổ xuống đất không một tiếng động. Sự khó lường đó buộc bạn phải suy nghĩ như một con vật bị dồn vào đường cùng, chứ không phải một siêu anh hùng.
Đây cũng là nơi cận chiến trở thành một nghệ thuật. Một viên gạch không chỉ là vật gây mất tập trung – nó là một cứu tinh tiềm năng, hoặc một cách để hạ gục một tên lính canh khi số lượng dao tự chế của bạn đã cạn. Nhưng ngay cả các đòn cận chiến cũng có trọng lượng riêng. Các hoạt ảnh dài, tàn bạo và mang tính cá nhân. Bạn đang chứng kiến những người đấu tranh để sống sót, và chính nhân vật của bạn cũng không có vẻ gì là vui vẻ về điều đó. Bạo lực trong Grounded không mang lại cảm giác ngầu – nó mang cảm giác tuyệt vọng, đúng như bản chất của nó.
Hình ảnh nhân vật trong Sekiro: Shadows Die Twice, một trong những game khó nhất, tương tự sự thử thách của chế độ Grounded The Last of Us.
Thế Giới Hậu Tận Thế Phản Ánh Qua Sự Khan Hiếm
Sự khan hiếm là nơi Grounded thực sự tỏa sáng – không chỉ với tư cách là một cài đặt độ khó, mà còn là một công cụ kể chuyện. Trong một thế giới nơi xã hội đã sụp đổ 20 năm trước, bạn không thể tìm thấy năm viên đạn trong một ngăn kéo hoặc một bộ sơ cứu dưới mỗi chiếc ghế dài. Và ở chế độ Grounded, bạn sẽ không tìm thấy. Bạn sẽ không tìm thấy gì. Lặp đi lặp lại. Và càng nhiều lần điều đó xảy ra, bạn càng tin tưởng vào sự u ám của vũ trụ này.
Cảm giác thất bại khi bạn mở ngăn kéo thứ một trăm, và nó cũng trống rỗng như chín mươi chín ngăn kéo trước đó? Đó là có chủ đích. Đó là thiết kế phục vụ câu chuyện. Đây là hình ảnh của hai mươi năm sau ngày tận thế. Sự thất vọng đó chính là điểm mấu chốt – nó củng cố cuộc đấu tranh, sự vô vọng, nỗi tuyệt vọng. Grounded loại bỏ sự thoải mái của các vòng lặp game truyền thống và khiến bạn cảm thấy như một kẻ nhặt rác thực sự, đầy hy vọng nhưng cũng đầy định mệnh.
Grounded loại bỏ sự thoải mái của các vòng lặp game truyền thống và khiến bạn cảm thấy như một kẻ nhặt rác thực sự.
Dù vậy, nó vẫn có thể hoàn thành – đừng hiểu lầm tôi. Ngay cả những game thủ bình thường cũng có thể vượt qua các cuộc chạm trán ở chế độ Grounded, nhưng họ sẽ phải tập trung cao độ và sử dụng mọi tài nguyên mình có. Đó là lý do tại sao tôi thực sự tin rằng đây là cách duy nhất để chơi tựa game này.
Ngay cả những pha hạ gục kẻ thù của bạn cũng mang nặng ý nghĩa hơn. Bạn không còn đi khắp bản đồ để tiêu diệt mọi kẻ thù nữa. Bạn cẩn thận vạch ra một kế hoạch để đến nơi cần đến, không lãng phí một bước đi hay một viên đạn khi bạn bò qua địa ngục với một kế hoạch – một con dao, một viên gạch và rất nhiều lời cầu nguyện.
Ellie và Joel trong bối cảnh rừng xanh, gợi nhớ thế giới hoang tàn, khan hiếm tài nguyên trong chế độ Grounded của The Last of Us.
The Last of Us Grounded: Không Dành Cho Tất Cả, Và Đó Là Lẽ Tự Nhiên
Thành thật mà nói – Grounded không phải dành cho tất cả mọi người. Đôi khi, sau cái chết thứ 50 của bạn trong cùng một cuộc chạm trán, thật dễ bị cám dỗ để giảm độ khó và tiếp tục câu chuyện. Và thành thật mà nói, điều đó không có gì đáng xấu hổ. The Last of Us là một series giàu cốt truyện, và không phải ai cũng muốn trải nghiệm nó qua lăng kính của sự “tự hành hạ”.
Nhưng Grounded không phải để loại trừ người chơi. Nó là về việc mang đến phiên bản thuần túy nhất, tinh túy nhất của tầm nhìn mà trò chơi hướng tới. Đó là một thử thách, vâng, nhưng nó cũng là một phần thưởng – một phần thưởng không thể tìm thấy ở các cài đặt thấp hơn. Bạn không chỉ xem Joel và Ellie phải chịu đựng. Bạn cùng chịu đựng với họ. Và trong một trò chơi về sự sống còn bằng mọi giá, điều đó thực sự quan trọng. Tất cả những điều này cộng lại khiến việc trò chơi nhiều người chơi dự kiến lấy bối cảnh thế giới này đã bị hủy bỏ càng trở nên đáng tiếc.
Không có HUD. Không có chế độ nghe. Không có các điểm lưu (checkpoint) dễ dãi. Những gì còn lại là một trải nghiệm tối giản, khốc liệt, tập trung cao độ, buộc bạn phải hòa mình vào thế giới thay vì chỉ quan sát nó. Nó kiệt sức. Nó tàn bạo. Và lạy Chúa, nó thực sự đáng kinh ngạc.
Geralt, Ellie, Batman, Arthur Morgan và Joel Miller, đại diện cho những trải nghiệm game single-player sâu sắc, tương tự cảm giác nhập vai trong chế độ Grounded của The Last of Us.
Phiên Bản Khắc Nghiệt Nhất Của The Last of Us Cũng Là Phiên Bản Chân Thực Nhất
Chơi The Last of Us Part I và II ở độ khó Grounded không chỉ khiến các trò chơi trở nên khó khăn hơn đối với tôi – nó còn làm cho chúng trở nên tốt hơn. Nó kéo tôi vào thế giới của nó với một lực lượng không ngừng nghỉ, loại bỏ các mạng lưới an toàn và đặt câu hỏi: “Bạn sẽ đi xa đến đâu?” Và sau đó nó cho tôi thấy câu trả lời, hết lần này đến lần khác, cho đến khi tôi quá kiệt sức để chống cự và quá gắn bó để bỏ cuộc.
Đây chính là điều khiến trò chơi đọng lại. Đây chính là điều khiến nó trở nên khó quên, không chỉ vì cốt truyện và những bài học mà nó truyền tải, mà còn vì lối chơi. Bạn chưa thực sự chơi The Last of Us cho đến khi bạn trải nghiệm nó ở chế độ Grounded.
Bạn đã từng thử thách bản thân với chế độ Grounded chưa? Hãy chia sẻ cảm nhận và những chiến lược sinh tồn của bạn trong phần bình luận bên dưới nhé!